Người mẹ thầm lặng mang tên “bà ngoại” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Như cảm nhận được sợi dây kết chặt tình thân, con trai tôi mỉm cười, trong trẻo đáp lời: “Mai này bà ngoại già yếu, con sẽ chăm sóc ngoại như ngoại đã chăm sóc con!”.

Diệu Nguyễn
5 ngày trước Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Cậu con trai đang mải mê chơi ngoài sân chợt chạy thật nhanh vào bếp đi tìm ngoại bởi mùi cơm gạo mới trên bếp củi đang tỏa khắp gian nhà. Con trai cười thỏa chí khi được nếm miếng cơm cháy giòn rụm, đôi mắt nhắm tít, hớn hở nói: “Cảm ơn mẹ ngoại”.

Mẹ ngoại! Đó là cách con trai tôi gọi bà ngoại kể từ ngày bập bẹ cất tiếng. Nếu không có bà ngoại có lẽ quá trình làm mẹ của tôi đã không được vuông tròn, thuận lợi đến thế.

Suốt khoảng thời gian thai kỳ, chồng tôi thường không có nhà do bận công việc, mẹ chính là người luôn ở bên chăm lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ. Mẹ đồng hành cùng tôi từ những cơn ốm nghén vật vã cho tới những đêm khăn gói vào viện để truyền dịch dưỡng thai. Nhiều đêm tôi thức giấc thấy mẹ ngồi bên ôm chặt đôi chân gầy gò của tôi, đôi mắt ướt đẫm vì xót xa. So với nhiều người mẹ khác, hành trình sinh con của tôi gian nan vất vả hơn nhiều.  

Nhiều đêm mẹ thức trắng khi thấy tôi bị cơn nghén hành vật vã. Bàn tay chai sần của mẹ cố gắng xoa bóp cho tôi dễ chịu hơn. Những lần thấy tôi ngất đi vì kiệt sức, mẹ lại xót xa: “Thằng bé này mà chào đời bà sẽ đánh vào mông một cái thật đau vì cái tội hành mẹ nhé!”.

nguoi-me-tham-lang-mang-ten-ba-ngoai-cau-chuyen-nhan-van-xuc-dong

Ấy vậy mà khi bế đứa cháu đỏ hỏn vào lòng, ngắn nhìn gương mặt ngây thơ, mẹ lại hạnh phúc thốt lên: “Vượt qua bao vất vả giờ đổi lại được cục cưng này cũng thật xứng đáng”.

Cũng từ đó mẹ không có giây phút nào được nghỉ ngơi. Từ sớm tinh mơ đến sập tối, mẹ luôn kề cạnh chăm sóc cháu. Bên cạnh con luôn có dáng bà ngoại tần tảo tắm nắng, xông hơ, ầu ơ ru ngủ. Những lúc con bệnh, quấy khóc luôn có bà ngoại lo lắng dõi theo. Ngoại vui khi con khỏe mạnh nô đùa, ngoại bỏ ăn khi thấy con khóc quấy đòi cha. 

Giờ đây, con lớn lên mỗi ngày, mái tóc của bà ngoại cũng ngày càng bạc trắng, đôi tay càng thêm nhăn nheo, run rẩy. Đôi mắt chất chứa yêu thương của bà ngoại cũng ngày một mờ dần. Cũng vì thế mà ngoại chơi đùa, chăm sóc con ngày một khó khăn hơn. Nhưng không vì thế mà tình yêu thương bà ngoại dành cho con ít đi.

Những lúc mỏi mệt vì cuộc sống, tôi rơi nước mắt vì thiếu vắng bóng người bạn đời bên cạnh, mẹ lại ôm chặt tôi và con trai tôi vào lòng để xoa dịu bớt tủi hờn. Mẹ lau nước mắt cho tôi, tôi lại đưa tay lau dòng nước mắt cho con trai, giọng nhỏ nhẹ bảo con: “Con là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời khi có 2 người mẹ luôn ở bên yêu thương”.

Như cảm nhận được sợi dây kết chặt tình thân, con trai tôi mỉm cười, trong trẻo đáp lời: “Mai này bà ngoại già yếu, con sẽ chăm sóc ngoại như ngoại đã chăm sóc con!”.

Xem thêm: Vợ đòi tôi nộp hết tiền lương – Câu chuyện đáng suy ngẫm

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận