"Tôi đứng về phe nước mắt…" - ấy là khi văn chương đồng cảm, yêu thương, lên tiếng và bảo vệ những kiếp người bé nhỏ đang quằn quại trong khổ đau và tuyệt vọng. Chừng nào văn chương còn đứng về phe nước mắt, khi ấy con người vẫn còn một ‘điểm tựa”, có sự đồng cảm, yêu thương và trân trọng.