Lớp học tình thương giữa lòng Sài Gòn của “ngoại Thủy”, mái nhà ấm áp cho những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn
Gần 10 năm qua, lớp học tình thương của bà Trần Thị Thanh Thủy (70 tuổi) vẫn sáng đèn mỗi tối để dạy chữ cho trẻ em nghèo quanh khu vực phường Bình Trưng Đông, TP.Thủ Đức.
Đến lớp học tình thương của bà Thanh Thủy, mọi người sẽ bất ngờ khi nghe bọn trẻ ríu rít gọi bà bằng cái tên thân thương “ngoại Thủy” thay vì bà giáo hay cô giáo. Bởi với những đứa trẻ nơi đây, bà không chỉ là người thầy dạy chữ mà là người dìu dắt, che chở, yêu thương các em như con cháu trong nhà.
Thời trẻ, bà Thủy từng là sinh viên ngành sư phạm, ôm ấp giấc mơ trở thành giáo viên mầm non. Nhưng một tai nạn bất ngờ đã khiến ước mơ nghề giáo của bà trở nên dang dở. Sau này lập gia đình bà lại chuyển sang con đường buôn bán để kiếm tiền nuôi con.

Khi con cái đã khôn lớn, gia đình bà chuyển về sống tại phường Bình Trưng Đông, TP.Thủ Đức. Tại đây bà Thủy bén duyên với công tác khu phố và ảm nhận vai trò Phó ban điều hành, phụ trách an sinh xã hội của phường.
Trong những buổi rong ruổi cùng các chị em trong ban điều hành, đi từng ngõ, gõ từng nhà để hỗ trợ người dân quanh khu phố, bà Thủy dần nhận ra một điều: “Có quá nhiều đứa trẻ đã quá tuổi đi học nhưng lại không biết chữ”.
Xót xa trước cảnh những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn lại phải lam lũ, bươn chải để phụ giúp gia đình, bà Thủy cùng các chị em trong ban điều hành phường đã quyết định mở lớp học tình thương để dạy chữ cho các em.
“Phần lớn các em đều sinh ra trong gia đình nhập cư. Cha mẹ nghèo khổ, làm không đủ ăn nên các em cũng không được đi học. Có em thì đi lượm ve chai kiếm tiền, có em lại đi bán vé số, phụ quán cơm, chạy vặt cho người ta”, bà Thủy bộc bạch.

Khi mới thành lập, lớp học tình thương chỉ có vài em nhỏ, được chính “ngoại Thủy” kiên nhẫn uốn nắn từng nét chữ, từng phép toán. Thấy các em không có xe đạp, bà không nỡ để tụi nhỏ lặn lội giữa nắng mưa, bèn đạp xe đến tận nhà đưa rước từng em đến lớp.
Bà Thủy tâm sự, ban đầu nhiều em đến học chưa hẳn vì ham học mà vì có được bữa cơm no. Bởi ở lớp học tình thường, ngoài việc được học chữ, các em còn được “ngoại Thủy” và các cô trong ban điều hành nấu cơm, bún, cháo, mì… cho ăn.
Sau nhiều năm hoạt động, giờ đây lớp học đã có đến 63 em từ lớp 1 đến lớp 12. Trong đó, có 28 em được bà Thủy làm hồ sơ, giấy tờ, xin học bổng để vào học chính quy tại các trường trên địa bàn. Những em còn lại vì quá tuổi hoặc không đủ giấy tờ nên được bà và các tình nguyện viên dạy kèm ở lớp học.
Điều khiến bà Thủy day dứt nhất cho đến tận bây giờ là vẫn còn nhiều em nhỏ chưa thể đặt chân vào trường công lập như bao bạn bè cùng trang lứa.
Bà nghẹn giọng nói: “Nhiều em không có giấy khai sinh nên không được nhận vào trường. Mặc dù được học lớp vỡ lòng ở đây nhưng như thế chưa đủ, không có cái bằng tương lai của tụi nhỏ còn mờ mịt lắm. Tôi chỉ mong sao tất cả các em đều được đến trường, để sau này kiếm được một công việc ổn định để nuôi thân”.

Trong căn phòng nhỏ bé gần 10 năm qua luôn vang vọng tiếng ê a đánh vần, ánh mắt trong veo của những đứa trẻ rạng ngời niềm vui. Với các em, mỗi buổi đến lớp học tình thương của ngoại Thủy không chỉ là cơ hội để biết thêm con chữ, mà còn là khoảng thời gian quý giá, nơi các em được vui chơi và quên đi những nhọc nhằn của cuộc sống mưu sinh.
Cô bé Sơn Thị Trúc Ly (13 tuổi) người Khmer lanh lợi, xinh xắn khi được hỏi về lớp học của ngoại Thủy đã ríu rít nói: “Mỗi ngày sau giờ học ở trường, chúng em lại đến lớp học của ngoại Thủy. Ở đây em có ngoại, có các anh chị hỗ trợ, có bạn bè và được các cô chuẩn bị cơm tối. Em rất vui và muốn học với ngoại thật lâu”.
Gia đình Ly có 5 chị em, cả gia đình rời quê Sóc Trăng lên TP.HCM lập nghiệp nhiều năm nhưng đời sống vẫn rất bấp bênh. Ba mẹ em dù nghèo khó vẫn cố gắng cho 3 chị em lớn được đến trường nhưng vì bận rộn đi làm nên không có thời gian kèm cặp, chăm sóc các em.
Chia sẻ về ước mơ của mình, Trúc Ly nói sau này lớn lên em muốn trở thành giáo viên giống như ngoại Thủy. Ước mơ giản dị ấy chính là minh chứng cho sự thay đổi tích cực mà lớp học tình thương của ngoại Thủy đã mang đến cho cuộc đời các em.
Lớp học tình thương của ngoại Thủy không chỉ trao con chữ, tri thức mà còn ươm mầm những ước mơ, sưởi ấm những trái tim non trẻ. Tấm lòng bao dung, sự tận tâm của ngoại Thủy và nhiều tình nguyện viên đã tạo nên một mái nhà ấm áp cho những đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn.
Xem thêm: Công an Phú Thọ kịp thời cứu nạn người dân trong mưa lớn
Tin liên quan
Những ngày gần đây, Nguyễn Nam Long - cái tên đã quá quen thuộc với nhiều người quan tâm lĩnh vực lập trình ở TP.HCM lại một lần nữa khiến mạng xã hội "sốt xình xịch" khi chính thức nhận vai trò Giám đốc Phát triển (Chief Growth Officer - CGO) tại một công ty phần mềm.
Hơn 20 năm qua, vợ chồng ông Lê Văn Cảnh (80 tuổi) và bà Nguyễn Thị Vuông (77 tuổi) ở TP.Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk đã chôn cất cho rất nhiều hài nhi xấu số bị bỏ rơi ở bãi rác lớn của thành phố.
Gia cảnh nghèo khó, phải đi làm thuê làm mướn để chạy ăn hằng ngày nhưng hơn 10 năm qua, gia đình bà Nguyễn Thị Đạm (56 tuổi, TP.Cần Thơ) đã cùng nhau hiến máu cứu người hơn 100 lần.
Bài mới

Gia tộc Sơn Kim là một trong những gia tộc doanh nhân danh giá và giàu có bậc nhất Việt Nam, nổi bật với hành trình 4 thế hệ làm kinh doanh. Từ “lão phật gia” Nguyễn Thị Sơn đến thế hệ kế thừa vững vàng trong các lĩnh vực bất động sản, bán lẻ và thời trang, Sơn Kim không chỉ xây dựng một đế chế kinh tế, mà còn gìn giữ một di sản sống về văn hóa gia đình và giá trị Việt.

Gia đình tỷ phú Johnathan Hạnh Nguyễn không chỉ nổi bật bởi thành công trong lĩnh vực kinh doanh, mà còn được biết đến như một hình mẫu về sự tử tế, kỷ luật và trách nhiệm xã hội. Từ người cha bản lĩnh đến các thế hệ kế thừa tài năng, họ đã cùng nhau xây dựng một đế chế kinh tế vững mạnh, gắn liền với giá trị đạo đức và tinh thần thượng tôn pháp luật.

Gia đình Giáo sư Đặng Vũ Khiêu là một trong những gia đình nho học tiêu biểu của Việt Nam, nổi bật với truyền thống hiếu học, trọng đạo lý và gắn bó sâu sắc với văn hóa dân tộc. Với tâm niệm “trí thức phải đi liền với đạo đức”, Giáo sư Đặng Vũ Khiêu và gia đình đã âm thầm vun đắp nên những thế hệ sống tử tế, có ích cho cộng đồng và không ngừng gìn giữ cốt cách văn hóa Việt.

Trong hành trình phát triển của nền y học Việt Nam, có những cái tên không chỉ được nhớ đến bởi tài năng, mà còn bởi tầm ảnh hưởng đạo đức và giá trị sống mà họ để lại cho thế hệ mai sau. Gia đình bác sĩ Tôn Thất Tùng chính là một hình mẫu rạng rỡ của sự giao thoa giữa trí tuệ và nhân cách, giữa giáo dục gia đình và lý tưởng phụng sự xã hội, với những con người ghi danh mình vào lịch sử Y học không chỉ ở Việt Nam mà cả trên thế giới.