Giọt nước mắt trong truyện Nam Cao giai đoạn trước Cách mạng đều là những giọt nước mắt gắn liền với những số phận đầy bi kịch bị thử thách khốc liệt bởi cái đói, cái nghèo...
Nếu như giọt nước mắt của A Phủ là sự bất lực của chàng trai đang cận kề cái chết. Thì giọt nước mắt của bà cụ Tứ lại là giọt nước mắt của nỗi lòng người mẹ...
Giọt nước mắt của Chí Phèo và cả giọt nước mắt của A Phủ, dù rơi trong hoàn cảnh khác nhau, từ những nhân vật hoàn toàn trái ngược, nhưng đều là giọt nước mắt rơi vào lòng người, đều là giọt nước mắt cháy lên khát vọng sống, khát vọng tự do.