Chuyện ít biết về mối tình thầm lặng của giai nhân xứ Huế và nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Mối tình đầu của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn là con gái của một người Hà Nội, vào Huế dạy Pháp văn tại trường Đồng Khánh, trường Quốc học Huế.
“Bóng hồng” đầu đời của chàng nhạc sĩ trẻ họ Trịnh
Bà Ngô Vũ Bích Diễm quê gốc ở Hà Nội nhưng từ nhỏ đã theo cha vào Huế sinh sống. Cha bà là giáo sư dạy tiếng Pháp ở Trường Quốc học, tên Ngô Đốc Khánh. Lớn lên bà theo học tại Đại học Văn khoa ở Huế. Hàng ngày khi đến trường bà mặc tà áo dài trắng đi bộ qua những hàng cây long não trước nhà Trịnh Công Sơn. Vẻ đẹp thướt tha cùng khuôn mặt thanh tú, yêu kiều của nàng thơ Hà thành đã dần đi vào trái tim chàng nhạc sĩ si tình.
Trịnh Công Sơn từng viết về Diễm: “Nhiều ngày, nhiều tháng của thuở ấy, người con gái ấy vẫn đi qua dưới những vòm cây long não. Có rất nhiều mùa nắng và mùa mưa cũng theo qua. Những mùa nắng ve râm ran mở ra khúc hát mùa hè trong lá. Mùa mưa Huế người con gái ấy đi qua nhòa nhạt trong mưa giữa hai hàng cây long não mờ mịt.
Nhà cô ấy ở bên kia sông, mỗi ngày phải băng qua một cây cầu rồi mới gặp hàng long não để đến trường. Từ balcon nhà tôi nhìn xuống, cái bóng dáng ấy đi đi về về mỗi ngày bốn bận”.
Tình yêu của chàng nhạc sĩ ấy cứ lớn dần lên theo thời gian từ xuân sang hạ rồi hạ lại sang thu và trở thành mối tình đầu đầy yêu thương quay quắt đến nhói lòng. Những ngày không thấy Diễm, ông lại cảm thấy rất buồn bã và đau khổ.
Sau này, có nhiều lần ông đến thăm nhà Diễm, có khi nàng tiếp ông, có khi thì để người nhà tiếp, và cũng có khi để cho ông ngồi chơi xơi nước rồi về.
Nhưng thật đau khổ và đáng tiếc cho nhạc sĩ Trịnh Công Sơn khi mối tâm tình này không được Bích Diễm hồi đáp và chỉ dừng lại ở mức độ “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”.
Dẫu vậy, mối tình này cũng đủ khiến nhạc sĩ Trịnh Công Sơn khắc cốt ghi tâm và viết nên ca khúc bất hủ mang tên “Diễm xưa”. Với hình ảnh chàng trai ngày ngày trông chóng nàng thơ, thầm trách móc mà vẫn đầy yêu thương.
“Anh yêu Diễm mê mệt”
Thời gian sau đó, bà Diễm chuyển sang Mỹ sinh sống. Vào năm 2010, trong một lần về thăm Huế, người hâm mộ cũng như bạn bè của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mới có cơ hội được gặp bà Diễm “của ông” tại Trung tâm văn hóa Phật giáo Liễu Quán.
Khi về nước bà đã 58 tuổi nhưng khuôn mặt, dáng vẻ và cung cách của bà cũng đủ để mọi người hình dung ra bóng hình giai nhân kiều diễm khiến nhạc sĩ si tình đến vậy.
Bà Bích Diễm kể lại vào khoảng năm 1959 – 1960, hàng ngày bà đều đi bộ tới trường Đồng Khánh trên con đường quen thuộc, qua cầu Phủ Cam, dưới hàng long não trước tòa Tổng giám mục Huế. Nhưng bà không hề biết rằng luôn có chàng nhạc sĩ nghèo đứng trên gác nhỏ âm thầm dõi theo. Lần đầu bà Diễm gặp mặt nhạc sĩ là khi ông đi cùng một người bạn đến nhà mình.
“Anh ấy viết nhạc và tặng tôi mấy bài. Ngày đó tôi còn trẻ nên cũng biết lơ mơ vậy thôi. Bài hát “Diễm xưa” là sau này mới có và tôi rất thích bài hát đó. Nhưng nếu mọi người để ý thì dường như trong bài này anh Trịnh Công Sơn viết về vẻ đẹp của Huế nhiều hơn là về… tôi. Tôi nghĩ vậy, đó là hình ảnh của Thành nội cổ kính, của dòng sông Hương xanh mát, hoà với không khí của thơ, của nhạc mà anh Sơn đã truyền đạt mọi cái trong đó“, bà Diễm tâm sự.
Xem thêm: Mối tình không tuổi tác không biên giới – Câu chuyện nhân văn lấy đi nước mắt của rất nhiều người
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận