Những mẫu chuyện "hạt giống tâm hồn" gieo điểm 10 vào NLXH

Áp dụng những mẩu chuyện "hạt giống tâm hồn" dưới đây để đạt điểm tối đa trong bài nghị luận xã hội nhé!

Đỗ Thu Nga
10:00 27/11/2023 Đỗ Thu Nga
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

1. Đừng thay đổi thế giới

Ngày xưa, có một vị vua cai trị cả một vương quốc rộng lớn. Một ngày nọ, ông quyết định vi hành đến những vùng đất xa xôi nhất của đất nước. Khi trở về cung điện, ông phàn nàn rằng chân ông rất đau. Điều này cũng hoàn toàn dễ hiểu, bởi đây là lần đầu tiên ông thực hiện một chuyến đi dài như vậy, trong khi đó, những con đường ông đi qua đều gập ghềnh, sỏi đá. Bực mình vì bị những cơn nhức mỏi hành hạ, ông ra lệnh cho tất cả các con đường trong vương quốc phải được bao phủ bằng da súc vật. Tất nhiên đây là một mệnh lệnh rất khó thực hiện và tốn kém cả về sức người, sức của nhưng vẫn không ai dám khuyên can nhà vua.

Thế rồi cuối cùng, một người hầu khôn ngoan đã dũng cảm đứng ra ngăn cản nhà vua. Anh ta nói:

– Tại sao quốc vương lại có thể tiêu tốn ngân khố một cách vô ích như vậy ạ? Tại sao Người không cắt những miếng da bò êm ái phủ quanh đôi chân trần của mình? Như vậy, không những chân Người sẽ không còn bị đau khi đi qua những con đường gập ghềnh sỏi đá nữa mà cả vương quốc cũng sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, công sức, của cải!

Nhà vua rất ngạc nhiên trước lời đề nghị lạ lùng của người hầu, nhưng rồi sau đó ông cũng đã đồng ý. Vậy là đôi giày đầu tiên trong lịch sử đã ra đời.

Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta không cần bắt cả thế giới phải thay đổi theo mình, điều chúng ta cần, đơn giản chỉ là thay đổi tầm nhìn và cách suy nghĩ của bản thân mà thôi.

nhung-mau-chuyen-hat-giong-tam-hon-gieo-diem-10-vao-nlxh-9

2. Hãy sống với ước mơ

Bạn tôi là chủ một trại ngựa ở San Ysidro, tên là Monty Roberts. Trại ngựa của anh là nơi thường xuyên diễn ra các cuộc quyên góp giúp thanh niên trong vùng thực hiện các dự án của họ. Một lần, chúng tôi được nghe anh kể một câu chuyện như sau:

“Cách đây đã lâu, có một cậu bé nhà nghèo ngày ngày theo cha đi hết chuồng ngựa này đến chuồng ngựa khác, từ đường đua này đến đường đua khác, từ trang trại này đến trang trại khác để phụ cha huấn luyện ngựa.

Một hôm, thầy giáo của cậu yêu cầu các học sinh viết về ước mơ của mình. Trong khi những học sinh khác mong muốn sẽ trở thành những kỹ sư, bác sĩ, cầu thủ bóng đá, diễn viên… thì cậu bé đã viết một mạch về ước mơ của mình, rằng một ngày nào đó cậu sẽ là chủ một trại ngựa. Cậu còn vẽ cả sơ đồ của trại ngựa, ghi rõ vị trí tất cả các tòa nhà, chuồng ngựa và đường đua.

Bài viết hôm ấy cậu bé chỉ nhận được điểm F to tướng cùng lời ghi chú của thầy giáo: “Ớ lại gặp thầy sau giờ học”. Và sau đây là những lời cậu bé nghe được từ người thầy của mình:

“Đây là một giấc mơ viển vông đối với một đứa trẻ như em. Em không đủ khả năng làm chuyện đó đâu. Em có biết là để sở hữu một trại ngựa thì cần phải có số tiền lớn như thế nào không? Nào là tiền mua ngựa giống, mua đất dựng trang trại… Em nên xác định mục tiêu của mình một cách thực tế hơn. Nếu em viết lại một bài khác, thầy sẽ xét lại điểm cho em”.

Suốt cả tuần đó, cậu bé nghĩ ngợi rất nhiều. Cậu quyết định hỏi bố xem nên làm gì. Bố cậu bảo:

– Này con trai, con phải tự mình quyết định thôi. Và bố nghĩ rằng điều này rất quan trọng với con.

Cuối cùng, sau những ngày đắn đo suy nghĩ, cậu quyết định nộp lại thầy giáo bài làm cũ mà không sửa đổi gì. Cậu mạnh dạn nói:

– Thưa thầy, em xin được giữ lấy ước mơ và đồng ý nhận điểm kém ấy”.

Kết thúc câu chuyện, Monty Roberts nói:

– Tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này vì các bạn đang ngồi giữa trại ngựa rộng 200 mẫu của tôi. Tôi vẫn còn giữ bài kiểm tra đó, nó được lồng khung treo phía bên trên lò sưởi. – Ngưng một lúc, anh nói thêm. – Một điều thú vị là vào mùa hè cách đây hai năm, người thầy cũ của tôi đã dẫn học sinh đến cắm trại cả tuần ở đây. Trước lúc chia tay, ông ấy nói với tôi: “Monty này, chính em đã cho thầy bài học về nghị lực để sống với ước mơ”.

3. Giá trị của thử thách

Một con tằm phải trải qua đau đớn để tự chui ra khỏi cái kén và trưởng thành con bướm biết bay.

Một hạt giống nằm sâu trong lòng đất để nảy mầm phải tự vươn thẳng lên xuyên qua tầng đất dày và trở thành cây cứng cáp.

Con tằm nào được người ta cắt vỏ kén chui ra mãi mãi bò quẩn quanh cái kén mà không bao giờ thành loài bướm biết bay.

Hạt giống nằm trên mặt đất dễ dàng nảy mầm nhưng sẽ bị bật gốc khi gặp cơn giông tố.

Con người không thể chọn cho mình nơi sinh ra, nhưng có thể tự chọn cho mình một cách sống; rèn luyện cho mình khả năng chịu đựng và bản lĩnh ý chí qua thử thách, khó khăn, bất hạnh và cả thất bại. Thất bại, bất hạnh có thể là điều tuyệt vọng với người này nhưng có thể là may mắn với người khác – tùy vào cách chúng ta đón nhận bằng cách dũng cảm vượt qua hay tự thương thân trách phận mà gục ngã.

4. Bài học từ con lừa

Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Lừa kêu la tội nghiệp hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đã già, dù sao thì cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả.

Ông nhờ vài người hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất và đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.

Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.​

nhung-mau-chuyen-hat-giong-tam-hon-gieo-diem-10-vao-nlxh-8

5. Những vết đinh còn mãi

Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu đưa một túi đinh cho cậu rồi nói: “Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên cái hàng rào gỗ”.

Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cây đinh. Nhưng sau vài tuần, cậu bé tập kiềm chế dần cơn giận của mình và số lượng đinh đóng lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu bé nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu bé đã không nổi giận một lần nào trong suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: “Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào”.

Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn cây đinh nào trên hàng rào nữa cả. Người cha liền đến bên hàng rào. Ở đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu: “Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào xem. Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như các lỗ đinh này, chúng để lại vết thương khó lành trong lòng người khác. Dù cho sau đó con có nói lời xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn lại mãi. Con hãy luôn nhớ: vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả những vết thương thể xác. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ khiến con cười và giúp con trong nhiều chuyện. Họ nghe con than thở khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra với con. Vì thế, hãy nhớ lấy lời cha…”.

6. Một cân bơ

Một lần, có một người nông dân thường xuyên bán bơ cho một thợ làm bánh. Ngày nọ, người thợ làm bánh quyết định cân bơ để xem người nông dân có gian lận không. Thế rồi anh ta phát hiện bấy lâu nay người dân nông đã lừa mình, anh ta đã đưa người nông dân ra tòa.

Thẩm phán hỏi người nông dân đã sử dụng dụng cụ gì để cân bơ và tại sao lại cân thiếu. Người nông dân trả lời rằng không bao giờ cân thiếu và lấy danh dự của bản thân để đảm bảo.

Thẩm phán nghe người nông dân trả lời liền hỏi: Vậy anh dùng gì để cân bơ?

Người nông dân trả lời: Rất lâu từ khi anh làm bánh mua bơ của tôi thì tôi đã mua bánh mì từ anh ấy. Mỗi ngày, khi người làm bánh mang bánh mì đến tôi đặt nó lên bàn cân và cân cho anh ta số bơ cùng trọng lượng với bánh mì. Nếu có ai đáng trách, thì đó là thợ làm bánh chứ không phải tôi.

Trong cuộc sống, bạn nhận được những gì bạn cho đi. Đừng cố lừa dối người khác.

7. Trở ngại trên con đường của chúng ta

Vào thời cổ đại, một vị vua đã cho người của mình đặt một tảng đá trên đường. Sau đó ông trốn trong các bụi rậm, và quan sát xem có ai sẽ di chuyển tảng đá ra khỏi đường không.

Một số thương nhân và triều thần giàu có nhất của nhà vua đi ngang qua và chỉ đơn giản là đi vòng qua tảng đá. Nhiều người đổ lỗi cho nhà vua vì không giữ đường thông thoáng, nhưng không ai trong số họ đẩy tảng đá sang một bên.

Một ngày nọ, một người nông dân đi qua đường. Khi đến gần tảng đá, người nông dân đặt gánh rau nặng xuống và cố gắng đẩy hòn đá ra khỏi đường. Sau nhiều nỗ lực cuối cùng anh cũng thành công.

nhung-mau-chuyen-hat-giong-tam-hon-gieo-diem-10-vao-nlxh-7

Sau khi người nông dân quay lại nhặt rau, anh ta nhận thấy một túi vải nằm trên con đường có tảng đá. Túi vải chứa nhiều đồng tiền vàng và ghi chú của Nhà vua giải thích rằng số vàng đó là dành cho ai đầy tảng đá ra khỏi đường.

Mọi trở ngại mà chúng ta gặp phải đều cho chúng ta cơ hội cải thiện bản thân và trong khi lười biếng phàn nàn, những người khác đang tạo ra cơ hội thông qua trái tim nhân hậu, rộng lượng và sẵn sàng hoàn thành công việc.

8. Con bướm

Ngày xửa ngày xưa, một người đàn ông tìm thấy một con bướm bắt đầu nở ra từ cái kén của nó. Anh ngồi xuống và quan sát con bướm hàng giờ khi nó vật lộn để tự chui qua một cái lỗ nhỏ. Sau đó, nó đột nhiên ngừng chui ra và trông giống như bị mắc kẹt.

Do đó, người đàn ông quyết định giúp con bướm ra ngoài. Anh lấy một chiếc kéo và cắt đi phần còn lại của cái kén. Con bướm sau đó trồi lên dễ dàng, mặc dù nó có cơ thể sưng phồng và đôi cánh nhỏ co lại.

Anh ta ngồi đó chờ đợi con bướm giang rộng đôi cánh và anh sẽ giúp nó nữa. Tuy nhiên, điều đó không bao giờ xảy ra. Cả phần đời còn lại của con bướm không thể bay chỉ bò bò xung quanh với đôi cánh nhỏ và cơ thể sưng phồng.

Dù người đàn ông rất nhân hậu nhưng anh ta không nghĩ đến một điều rằng con bướm chưa đến thời hạn để ra khỏi kén và nó cần đấu tranh nhiều hơn nữa vì chưa phát triển hoàn chỉnh. Anh giúp nó lại hóa ra hại nó.

Cuộc đấu tranh của chúng ta trong cuộc sống giúp phát huy thế mạnh của chúng ta. Không có đấu tranh, chúng ta không bao giờ phát triển và mạnh mẽ hơn, vì vậy điều quan trọng đối với chúng ta là tự mình giải quyết các thách thức và không phụ thuộc vào sự giúp đỡ từ người khác.

9. Một ông già sống trong làng

Một ông già sống trong làng. Cả làng đã mệt mỏi vì ông liên tục phàn nàn và luôn trong tâm trạng tồi tệ. Càng lớn tuổi, ông ta càng trở nên buồn bã, chán nản luôn tìm cách lan truyền điều đó cho mọi người. Ông luôn tạo cảm giác bất hạnh khi gặp gỡ người khác.

Nhưng một ngày nọ, khi ông tròn tám mươi tuổi, một điều khó tin đã xảy ra. Ngay lập tức mọi người bắt đầu nghe tin đồn: Hôm nay ông già rất vui, ông không phàn nàn về bất cứ điều gì, nụ cười và thậm chí khuôn mặt ông cũng tươi tỉnh.

Cả làng tụ tập quanh người đàn ông và hỏi: Chuyện gì đã xảy ra với ông?

Ông lão trả lời, không có gì đặc biệt. Tám mươi năm tôi đã theo đuổi hạnh phúc và mọi người biết rồi đấy, chẳng thấy hạnh phúc đâu cả. Và rồi tôi quyết định sống không hạnh phúc và chỉ tận hưởng cuộc sống. Đó là lý do tại sao bây giờ tôi hạnh phúc.

10. Câu chuyện của cát và đá

Chuyện kể rằng, có hai người bạn tốt đang thực hiện chuyến hành trình trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Không giữ được bình tĩnh, một người đã đấm người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã đấm vào mặt tôi".

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát. Người bạn vừa bị đấm do sơ ý đã trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu. Rất may người bạn kia đã kịp thời cứu được anh. Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết bèn khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi".

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"

Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát, nơi những cơn gió của sự tha thứ sẽ xóa tan những nỗi trách hờn. Nhưng khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi".

Xem thêm: NLXH 200 chữ: Sống và trải nghiệm

Sống Đẹp
songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận