Khát khao trở thành bác sĩ của cậu bé liệt tứ chi: Chỉ mong không ai khuyết tật như mình
Không may bị liệt tứ chi bẩm sinh, nhưng cậu bé này vẫn khát khao được đi học, mong ước sau này trở thành bác sĩ.
Khác với nhiều bạn đồng trang lứa, con đường đi học của cậu bé Nguyễn Văn Minh Chí (SN 2011, Quảng Trị) cô cùng khó khăn. Em sinh ra đã không may bị liệt tứ chi, phải trải qua vô số cuộc phẫu thuật để nắn lại tay chân.
Chị Nguyễn Thị Lan Hương, mẹ của Chí tâm sự: "Ngày biết con bị liệt tứ chi, tôi như ngã quỵ. Nghĩ đến viễn cảnh con không thể đi lại, đến trường như các bạn, nước mắt tôi lăn dài". Phải mất gần 1 năm trời, Chí mới được tháo băng khỏi cơ thể, cả gia đình đều hi vọng em có thể cử động bình thường.
Các bác sĩ tiếp tục phẫu thuật nâng mu bàn tay, bàn chân cho em. Khoảnh khắc này, cả gia đình nín thở, trông đợi vào những cử động đầu tiên từ đôi tay và đôi chân em. Thế nhưng, đáp lại sự trông đợi của gia đình chỉ là sự bất động. Đôi chân và đôi tay của Chí vẫn cong vênh và yếu, các cơ chân của em không hoạt động.
Xót con, nhưng chị Hương cố gắng nuốt nước mắt vào trong. Chị sợ rằng, nếu khóc trước mặt con mãi sẽ thành thói quen, con trai sẽ buồn tủi. Làm mẹ, chị quyết tâm phải mạnh mẽ, chơi đùa với con và dạy con học chữ.
Mỗi ngày, chị Hương đưa con tới trung tâm người khuyết tật ở huyện Gio Linh, cách nhà hơn 10km, để tập phục hồi chức năng. Lên 3 tuổi, Chí thích vẽ tranh, mày mò tập viết. Thấy vậy, vợ chồng chị Hương mua vở, bút về cho con tập.
Thế nhưng, những ngày đầu, cậu bé không thể cầm bút. Bố mẹ thương con, nhưng không bảo con bỏ cuộc mà lại khuyến khích con cố gắng. Thế là, Chí tập viết bút bằng chân, nhưng ban đầu vì không có điểm tựa nên bút cứ lăn lóc rơi ra. Dù vậy, cậu bé không nản, quyết tâm luyện viết cho bằng được. Để có thể chăm lo toàn tâm toàn ý cho con, chị Hương nghỉ việc, lại cùng chồng sửa sang nhà cửa để con tiện việc đi lại.
Năm 4 tuổi, Chí đã tự viết chữ bằng đôi chân của mình. Những chữ cái đầu tiên to, thô và nguệch ngoạc nhưng nó khiến ba mẹ Chí đã rơi nước mắt. Dần dần, cậu bé người Quảng Trị đã biết dùng đôi chân giữ chặt ngòi bút, rèn nét để viết chữ đẹp và nhanh hơn. 2 năm sau, với khát khao được đi học, em xin bố mẹ được đến trường.
Nghe con nói, chút đắn đo thoáng hiện trên đôi mắt người làm cha làm mẹ. Nhưng cuối cùng, họ đã mạnh dạn đến trường trình bày nguyện vọng với ban giám hiệu. Các thầy lo ngại Chí viết chữ bằng chân không theo kịp các bạn trong lớp tuy nhiên cũng tạo điều kiện cho em thử sức.
Ngày đầu tiên đi học, em vừa vui mừng lại vừa lo lắng, sợ các bạn trêu đùa. Thế nhưng, không những không trêu chọc, các bạn còn rất thông cảm cho em, giúp đỡ em rất nhiều.
Nhiều năm nay, Chí được cả lớp tạo điều kiện chỉ học một phòng cố định gần cổng trường để gia đình thuận tiện đưa đón em đi học. Ở lớp, Chí được đặc cách môn Thể dục. Môn Tin học phải lên tầng 2, đi lại khó khăn nên gia đình xin cho Chí tự học ở nhà.
Suốt những năm qua, cậu bé quyết tâm học hành, thành tích ngày một khá hơn. 3 năm đầu tiểu học, em đạt học sinh tiên tiến, nhưng sau đó dần vươn lên trở thành học sinh giỏi. Đặc biệt, năm lớp 6, với 9,3 điểm trung bình tổng kết năm học của Chí cao nhất lớp.
Không chỉ vậy, cậu bé còn tham gia nhiều cuộc thi học sinh giỏi, liên tục đạt giải cao. Chẳng hạn, trong cuộc thi môn Toán cấp trường, em đạt giải Nhì. Năm lớp 5, em còn thi Trạng Nguyên môn Tiếng Việt và đạt giải Nhì. Ngoài ra, em tham gia các cuộc thi IOE cấp tỉnh, các lớp 5, 6.
Chia sẻ về ước mơ tương lai, Nguyễn Văn Minh Chí bày tỏ, em hi vọng có thể trở thành bác sĩ. Ước mơ của em là chữa bệnh cho tất cả mọi người, và cũng mong rằng không ai phải chịu cảnh khuyết tật như mình.
Theo Vietnamnet
Xem thêm: Kình ngư khuyết tật bật khóc kể về hành trình vượt khó giành HCV trong căn nhà dựng tạm
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận