“Độc chiêu” luyện chồng lười biếng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Không thể chịu đựng thêm được nữa, Lan quyết định dùng “độc chiêu” để trị chồng lười biếng, suốt ngày cầm điện thoại để mặc vợ tự xoay xở cơm nước, chăm con.

“Độc chiêu” luyện chồng lười biếng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Không thể chịu đựng thêm được nữa, Lan quyết định dùng “độc chiêu” để trị chồng lười biếng, suốt ngày cầm điện thoại để mặc vợ tự xoay xở cơm nước, chăm con.

Bước chân vào nhà sau một ngày làm việc, thay vì giúp Lan một tay để cơm nước thì Hùng lại đi thẳng đến ghế sofa nằm dài, ôm lấy điện thoại. Tiếng trong điện thoại vang lên, cộng hưởng với tiếng máy giặt, tiếng nồi niêng xoong chảo trong bếp tạo nên bản giao hưởng bất hòa trong nhà. Lan thở dài, ánh mắt chán nản nhìn người chồng lười biếng, lúc nào cũng ỉ lại vợ, không mảy may để ý đến việc gia đình.

Lan đã thử mọi cách từ nhẹ nhàng góp ý đến những cuộc nói chuyện nghiêm túc, đến cả những lần nổi giận cả tháng trời, nhưng Hùng cũng chỉ hứa hẹn cho qua rồi chẳng thấy hành động gì.

Đến một hôm, sau trận cãi vả căng thẳng, Lan vừa ôm cơn tức, vừa phải xử lý công việc, lại trông cả con ốm. Căn nhà bừa bộn với đống bát đĩa chưa rửa, quần áo chất đống chưa kịp giặt. Hùng chơi với con được mấy phút lại dán mắt vào điện thoại, rồi lên tiếng càu nhàu: “Giờ này chưa có cơm nữa à?”. Nghe Hùng nói thế, cơn giận trong Lan lại bùng phát: “Anh nhìn xem, em ở nhà nhưng vẫn phải giải quyết công việc, vừa phải trông con ốm. Anh thì chỉ biết ôm điện thoại rồi lên tiếng sai bảo. Anh yêu cái điện thoại hơn hay vợ con hơn? Anh nghĩ đi, đã bao lâu rồi anh không cầm cái chổi quét nhà, không rửa cái bát, quần áo cũng chẳng phơi. Máy giặt hỏng mấy hôm bảo anh xem rồi gọi thợ đến sửa anh cũng bảo ừ rồi để đó. Anh lười biếng, vô tâm ích kỷ quá rồi đấy!”.

Thấy Lan nói vậy, Hùng tự ái cố chấp nói: “Cô đang kể công đấy à? Nhà có bé tí, dọn dẹp vài phút là xong với cả ăn uống có 3 người cũng đơn giản thôi. Thế mà cô cứ than như vất vả, nặng nhọc lắm vậy. Vợ người ta khéo léo, vun vén đủ đường còn chẳng kêu ca, cô xem lại mình đi!”.

Hùng vừa nói dứt, Lan chán nản chẳng muốn nói thêm lời nào nữa. Cô để mặc đống bát đũa ngổn ngang trên bồn, vào đặt một suất cháo gà thật ngon để hai mẹ con ăn tối. Hùng cũng tức giận bỏ ra khỏi nhà đến nửa đêm với về. Đây là lần đầu tiên hai vợ chồng cãi nhau to và dùng nhiều lời lẽ làm tổn thương nhau đến vậy. Một cuộc chiến tranh lạnh bắt đầu trong gia đình.

Lan vốn là người có tính kiên nhẫn, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Cô nhận ra rằng việc thay đổi thói quen của một người không phải là chuyện một sớm một chiều. Thế nên lần này cô quyết dùng đến “độc chiêu” để cải tạo người chồng lười biếng.

Cô thay đổi thời gian biểu hàng ngày, tự thưởng cho mình những khoảng nghỉ ngơi sau giờ làm việc, không vội vã vào bếp nấu nướng hay dọn dẹp như trước đó. Mỗi chiều đi làm về, cô đón con sau đó hai mẹ con sẽ sang nhà ngoại gần đó hoặc ra ngoài ăn tối. Những ngày đầu Hùng không quá để tâm, nghĩ rằng vài hôm là Lan đâu lại vào đấy thôi. Nhưng rồi một tuần, hai tuần trôi qua, thấy vợ không còn lo toan việc nhà như trước, Hùng bắt đầu hụt hẫng và bối rối. Vào một buổi nọ, trong lúc anh vội vàng tìm chiếc áo sơ mi để mặc vì có cuộc họp quan trọng. Nhưng lục tung cả tủ chẳng còn áo sạch, Hùng đành phải chạy xuống nhà mua áo mới để kịp giờ đi làm. Hùng dần dần nhận ra sự vun vén, lo toan của Lan hàng ngày quan trọng đến nhường nào.

Gần nửa tháng ăn cơm hàng, Hùng không thể nuốt nổi nữa thế là quyết định vào bếp, tập tành đi chợ mua những thực phẩm quen thuộc, rồi nấu những món đơn giản. Hùng cũng bắt đầu giặt giũ, lau dọn nhà cửa, sắp xếp mọi thứ thật gọn gàng, tinh tươm.

Hùng cảm thấy tự hào với những thành quả dù nhỏ nhoi của mình và nhận ra ánh mắt ngạc nhiên của Lan khi trở về nhà. Tuy cảm thấy rất vui vì sự thay đổi tích cực của chồng, nhưng Lan vẫn còn tức giận lắm khi nghĩ đến những lời Hùng đã nói với mình.

Sau khi làm việc nhà một thời gian, Hùng nhận ra đó không phải là trách nhiệm của một mình vợ. Anh bắt đầu trân trọng những nỗ lực hàng ngày của Lan và thay đổi thói quen ôm điện thoại để san sẻ việc nhà, chăm sóc con cái cùng vợ.

Thấy Lan vẫn còn giận, Hùng quyết định làm một bữa tối đặc biệt để xin lỗi vợ. Ngồi trước một bàn đầy ắp thức ăn do chồng chuẩn bị, dù hương vị không vừa vặn lắm nhưng Lan rất cảm động. Cô không nghĩ rằng “tuyệt chiêu” của mình đã khiến chồng lười thay đổi nhiều đến vậy.

Cả hai vẫn ngại ngùng sau những ngày giận dỗi nên bữa ăn diễn ra trong không khí yên lặng. Hùng lúng túng uống ngụm nước rồi nói: “Những ngày qua anh đã suy nghĩ rất nhiều. Anh xin lỗi vì thời gian quan đã không cùng em san sẻ chuyện nhà, cũng như đã to tiếng và có những lời nói làm em tổn thương. Đúng là nghĩ thì đơn giản nhưng làm việc nhà rồi anh mới thấy nó cũng tốn nhiều thời gian và công sức thật đấy. Anh sai rồi, đừng giận anh nữa nhé!”.

Thấy chồng mở lời, Lan cũng không muốn làm căng thêm chuyện, nên mỉm cười nói: “Em chỉ cần anh giúp một chút thôi để cảm nhận được sự quan tâm đến em và gia đình. Thời gian còn lại anh dành để chơi cùng con là được rồi, giờ con đến tuổi khám phá, nghịch ngợm lắm”. Hùng gật đầu lia lịa, cười tươi vì biết vợ đã tha thứ cho mình.

Xem thêm: Tỉnh mộng tình già – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm