Bài thơ Vội vàng đã thể hiện tinh tế những giác quan nhạy bén của hồn thơ Xuân Diệu trước mùa xuân, gắn với quan niệm sống của ông về ý nghĩa sự sống đời người.
Đây là tác phẩm được đánh giá là bài thơ lạ nhất, sầu thảm nhất về mùa xuân. Trong tác phẩm này, nhà thơ tuy viết về mùa xuân nhưng lại mong nhớ mùa thu.