Nghị luận: “Trên đời này chỉ có một thứ mà ta phải cuối đầu thán phục, đó là tài năng và chỉ có một thứ ta phải quỳ gối tôn trọng, đó là lòng tốt” (V.Huy-go).
Người viết mảnh giấy trên cây cột điện không chỉ là ân nhân của bà lão mù mà còn là ân nhân của nhiều người khác, bởi người đó đã cho mọi người thấy rằng cuộc đời này thực ra vẫn còn rất nhiều người tốt.
Hàng tháng tôi cho con dâu gần hết tiền lương hưu của mình, nhưng sau lần vô tình gặp bà thông gia ở chợ, tôi quyết định ngừng chu cấp vì thấy lòng tốt của mình đặt nhầm chỗ.
Ông lão ăn xin vui mừng cầm lấy, cảm ơn rối rít, rồi lục trong túi ra một đồng tiền cổ đưa anh và nói: “Cảm ơn lòng tốt của anh. Xin hãy nhận cho lòng biết ơn của ông cháu chúng tôi!”.
Tuổi thơ của Lê Minh Dao là chuỗi ngày nghèo đói bủa vây, nhất là khi cậu học lớp 5, người anh trai phát bệnh tâm thần. Kinh tế gia đình ngày càng khánh kiệt...