Cặp nhẫn cưới – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bố mẹ tôi cũng không còn đeo nhẫn cưới, bố tôi đánh mất nhẫn cưới sau khi tháo nó ra để bổ củi, ấy vậy mà sau bao nhiêu năm, bố mẹ tôi vẫn sống hạnh phúc bên nhau.

Diệu Nguyễn
11:00 08/12/2024 Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Cách đây gần 3 thập kỷ, vào một buổi sáng mát mẻ ở quê nhà, bạn bè và gia đình tôi đã xếp thành 1 vòng tròn, nhạc hiệu nổi lên, họ đi quanh chiếc giỏ được tết bằng vỏ cây, bên trong đựng cặp nhẫn cưới của tôi và chồng. Thời điểm ấy đám cưới của vợ chồng tôi khiến cả làng bàn luận sôi nổi vì hình thức tổ chức quá đỗi mới lạ. Ngày ấy tôi rất hạnh phúc khi thấy tất cả những người mình yêu thương, tin tưởng có thể đứng cạnh bên chúc phúc cho tình yêu của mình. Khoảnh khắc ấy thật sự rất thiêng liêng.

Tôi nhớ rất nhiều về lễ cưới, nhưng dù có vắt có cũng chẳng nhớ được mình đã đeo chiếc nhẫn cưới vào tay chồng lúc nào…

Một buổi tối, chồng tôi xoay qua xoay lại chiếc nhẫn quanh ngón áp út, giọng điệu nửa đùa nửa thật bảo: “Có khi chúng mình chuẩn bị họp gia đình để cân nhắc chuyện này, em nhỉ?”.

Ban đầu, anh ấy đeo nhẫn cưới suốt cả tuần trang mật, nhưng khi quay trở lại đi làm, việc đeo nhẫn không còn quan trọng nữa. Dù chúng tôi đã chủ động chọn loại nhẫn đơn giản và nhẹ nhất có thể, nhưng lúc làm việc vẫn va chạm, tạo cảm giác cồng kềnh, khó chịu. Thực ra, chúng tôi chưa bao giờ thảo luận về quyết định lúc nào đeo nhẫn, lúc nào không cần đeo, việc đó chỉ là một lựa chọn mang tính thực tế mà thôi.

Sau khi cưới một thời gian tôi để ý chồng tháo nhẫn ra để đi làm và không mấy khi đeo lại. Vài tháng đầu tiền sau đám cưới, chiếc nhẫn xuất hiện trên ngón tay vào những buổi tối chúng tôi đi chơi, gặp gỡ bạn bè. Nhưng dần dần, anh ấy quên cả việc đeo nhẫn, tôi cũng quên nên chẳng trách anh ấy được. Bây giờ tôi chẳng nhớ được lần cuối cùng anh ấy đeo nhẫn là khi nào và điều đó cũng chẳng làm tôi bận tâm nữa. Tôi nhận ra rằng, tình yêu và hôn nhân của chúng tôi không cần chứng minh bằng hình thức, những gì chúng tôi cùng nhau vun đắp đã nói lên tất cả.

Bố mẹ tôi cũng không còn đeo nhẫn cưới, bố tôi đánh mất nhẫn cưới sau khi tháo nó ra để bổ củi, ấy vậy mà sau bao nhiêu năm, bố mẹ tôi vẫn sống hạnh phúc bên nhau. Có lúc tôi thầm ước, giá như vợ chồng tôi thảo luận về ý nghĩa của cặp nhẫn cưới trước khi mua thì có lẽ chúng tôi đã tiết kiệm được một ít tiền. Chúng tôi chỉ mua cặp nhẫn vừa túi tiền nhưng mức giá đó vẫn rất đáng kể đối với vợ chồng tôi vào thời điểm đó.

cap-nhan-cuoi-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam

“Đeo nhẫn không phải lúc nào cũng tốt chị ạ!”, một anh thợ kim hoàn đã nói điều đó với tôi. Cậu ấy bảo rằng, việc đeo nhẫn liên tục không tốt cho da và khuyên tôi nên tháo nhẫn thường xuyên hơn.

Câu nói của cậu khiến tôi vui như mở cờ trong bụng. Có lúc, do những thay đổi về cơ thể sau khi sinh hai đứa con, tôi không thể đeo vừa chiếc nhẫn cưới trước. Vợ chồng tôi từng thay đổi kích thước nhẫn hai lần, tốn khá nhiều tiền. Nhưng rồi không ai bảo ai, chúng tôi đều cất "báu vật" vào tủ. Những lúc như thế, vợ chồng tôi chỉ biết nhìn nhau cười trừ.

Vài tháng nữa con gái tôi kết hôn, câu chuyện về chiếc nhẫn khiến tôi dễ dàng đưa ra quyết định để các con tự biên tự diễn hôn nhân của chính mình. Từ chiếc nhẫn cưới, vợ chồng tôi đồng thuận hướng đến những điều quan trọng khác trong quan hệ hôn nhân. Chẳng hạn như thi thoảng chúng tôi sẽ ngủ giường riêng cho thoải mái hoặc du lịch một mình, đi du lịch với bạn bè mà không có đối phương,…

Tôi nghĩ, đám cưới của các con sẽ thật tuyệt khi bài học về chiếc nhẫn cưới đó đến sớm hơn mà chúng không cần trả giá đắt cho việc học. Nhưng tôi cũng không thấy tiếc cho mình, bởi một số bài học chỉ có thể đến theo thời gian.

Xem thêm: Về đây với bố - Câu chuyện nhân văn cảm động

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận